Trung tâm nghiên cứu phát triển hỗ trợ cộng đồng

Tin tức hoạt động của trung tâm

PAPI 2017 – TA CÒN TRẺ LÀ TA CỨ ĐI

MS02_PAPI2017_PAPI HẢI DƯƠNG
Họ tên: Nguyễn Thị Thương
3/12/2017
PaPi Hải Dương
Vậy là 2 tháng đã trôi qua kể từ ngày kết thúc đợt khảo sát PaPi tại Hải Dương 2017. Năm nay là năm đầu tiên mình tham gia vào PaPi Việt Nam và Hải Dương cũng là Tỉnh đầu tiên mình làm việc. Thật sự chuyến đi này đem lại rất rất nhiều cảm xúc cho một đứa sinh viên năm 3 “ gà mờ ” như mình ^ ^
Thật sự cơ duyên đến với PaPi nó lãng mạn vô cùng các bạn ạ. Đầu tháng 6 mình có đi du lịch 2 ngày cùng hội anh chị mà mình quen . Một buổi sáng đẹp trời bọn mình thuê xe lên Eo gió chơi, mà công nhận ở đây đẹp thiệt. Mình đi cùng xe với một anh tên T. Anh này là đồng nghiệp với một anh mà mình quen trong hội. Hai người chưa biết nhau nên trong lúc đi cũng làm quen và nói chuyện vui vẻ. Thế là ông ấy giới thiệu cho PaPi là tổ chức mà thời sinh viên ổng đã tham gia rất vui, rất thú vị, được đi nhiều nơi nữa. Mình nghe vậy cũng thích thế là : “ Dạ vâng, có gì em về tìm hiểu và thử đăng ký tham gia xem sao ạ”. Nhưng quả thật lúc ấy đã Crush nhẹ ông này ròi. Vì ổng đúng kiểu mình thích, người to con chút, có vẻ hiền, ít nói, lại còn cực “men” nữa chứ !!! @_@
Và rồi tình yêu với PaPi cũng bắt đầu đấy ! Từ lúc anh và em trên con ngựa sắt Thống Nhất màu xanh…
Papi Hải Dương diễn ra 4 ngày. Bao gồm 1 ngày tập huấn và 3 ngày đi khảo sát. Nói chung là nó không hoàn toàn lãng mạn như mình tưởng tượng khi mà ngồi sau Crush. Ngày tập huấn đầu tiên, ấn tượng đầu tiên là team toàn girls mà lại toàn beautiful girls chớ. Cái này mình rất thích. Thứ 2 là tất cả mọi người đều rất nghiêm túc, hăng say và chuyên nghiệp khi tập huấn. Đặc biệt là 2 chị trưởng với phó đoàn, dặn dò từng li từng tý, sẵn sàng đóng vai “ bà cô khó tính” để các phỏng vấn viên biết cách xử lý tình huống và thu thập thông tin. Qua đây mình cũng muốn gửi lời tới tới hai chị “Em rất yêu 2 chị, Chị Phương với chị Giang ạ !!”
Còn riêng mình thì mình thấy cái bảng hỏi dài kinh khủng. Vì là năm đầu tiên đi nha, nên mình chưa biết năm trước thế nào và mọi người thấy sao nữa.Nhưng mình đọc xong bị choáng váng nhẹ, mắt mờ , đau hết miệng và uống hết một chai nước. Bảng hỏi có nhiều câu khi hỏi ra chỉ sợ bác nào khó tính sẽ nản mà bỏ về hoặc là cảm thấy như đang bị khám xét nhà và chỗ ở ý hì. Ngoài cái đấy ra thì mọi thứ đều okela.
Ngày khảo sát đầu tiên, mình hoàn toàn thoải mái vì đã được các chị tập dượt khá kỹ. Tuy nhiên vấn đề lớn nhất mà mình gặp phải đó là chưa thể cân đối thời gian, mình nghe rất nhiều từ người dân tuy nhiên lại không lấy được thông tin cần một cách nhanh chóng. Cuộc phỏng vấn đầu tiên diễn ra 1 tiếng rưỡi các bạn ạ. Nhưng vì là phỏng vấn đầu nên mình rất hăng say và cứ tưởng mới có 30 phút. Mà cũng tại người dân Hải Dương nhiệt tình, thân thiện quá nên nói chuyện vui và thoải mái hè. Những lần sau mình đã sửa được lỗi đó và tự tin hơn nhiều
Niềm vui thứ hai là sau mỗi lần kết thúc phỏng vấn, cả đoàn lại lao lên xe ô tô ăn bánh kẹo, hoa quả, sữa đã chuẩn bị sẵn sàng để tiếp sức. Cảm giác sung sướng lắm các bạn ơi, ai nấy đều xong công việc với một cái bụng no. Rồi ai nấy lại tự giác ngậm ngay viên kẹo giảm đau họng và lăn ra ngủ khi di chuyển đến địa điểm mới. Chiều đến mọi người phải uống cafe cho tỉnh táo rồi lại hăng say với nhiệm vụ của mình. Những lúc ấy sao mình thấy những cô gái trong đoàn đáng yêu quá ! Bây giờ thật sự nhớ và thèm cảm giác ấy, cảm giác được sử dụng 100% sức lực của tuổi trẻ
Niềm vui thứ 3. Khi hết ngày đoàn mình di chuyển về thành phố Hải Dương để nghỉ. Đây sẽ là khoảng thời gian mọi người tâm sự, trao đổi và rút kinh nghiệm cùng nhau khi thực hiện phỏng vấn. Mọi người như chị em trong một gia đình, tình cảm lắm … yêu thương !
Nói chung 4 ngày ở Hải Dương kết thúc tốt đẹp ! Mình cảm thấy đây là một chuyến đi ý nghĩa vì được gặp những con người mới, ở một nơi mới, làm những công việc mới và mang lại nhiều kinh nghiệm. Đây không phải là chuyến đi lãng mạn như mình đã nghĩ, nhưng là một chuyến đi thực tế đáng để trải nghiệm. Mình đã học được rất nhiều điều từ các bạn và các chị cả về những kỹ năng mềm và cả kiến thức xã hội từ cuộc khảo sát của PaPi.
Sau cùng mình chỉ biết nói CẢM ƠN PaPi vì đã cho mình cơ hội một lần trở thành PaPier làm những điều tuyệt vời như vậy. Nếu còn may mắn mình sẽ đồng hành cùng nhau ở những năm sau trên mọi miền tổ quốc nhé !!!
Vâng, sau khi đã chia tay đoàn PaPi Hải Dương, mình trở lại Hà Nội và tiếp tục học. Mình muốn nói lời cảm ơn đến anh Crush kia nữa nhưng có một vài lí do vẫn chưa nói được. Kamsamita anh rất nhiều ạ !
TÔI YÊU PAPI VIET NAM